Trong thời gian học tập về công tác bảo tồn tại Hàn Quốc, tôi có dịp tìm hiểu về loại hình nhà ở truyền thống của Hàn Quốc (Hanoak) qua những tư liệu nghiên cứu về kiến trúc truyền thống Hàn Quốc và công tác khảo sát thực địa. Mặc dù thời gian khảo sát ngắn ngủi và mới chỉ tiếp cận tư liệu nghiên cứu ở góc độ tổng quát song tôi nhận thấy rằng nhà ở truyền thống Hàn Quốc có những giá trị riêng khá độc đáo. Vì vậy, trong bài viết này tôi xin được giới thiệu những giá trị riêng ấy trong mối tương quan, so sánh với nhà cửa hiệu Hội An (shophouse) nhằm tạo ra một chủ đề trao đổi giữa các đồng nghiệp làm công tác bảo tồn ở Hội An.
Mặc dầu hoạt động mậu dịch và việc cư trú của người Nhật tại Hội An diễn ra trong một thời gian ngắn và chấm dứt vào cuối thế kỷ XVII nhưng một số kết quả - hệ quả của quá trình này vẫn được bảo lưu bền bỉ, lâu dài tại Hội An trên cả 2 phương diện vật thể và phi vật thể.
Cách mạng tháng 8/1945 thành công đã mở ra một giai đoạn mới trong lịch sử dân tộc. Cùng với nhân dân cả nước, nhân dân Hội An thoát khỏi ách áp bức bóc lột của chế độ phong kiến và thực dân. Sau khi giành được độc lập, đất nước gặp nhiều khó khăn, nạn đói, nạn dốt hoành hành. Riêng ở Hội An, Đảng bộ, quân và dân bắt tay cùng nhau xây dựng chính quyền, phát triển các Đoàn thể cứu quốc, ổn định đời sống cho nhân dân. Từ đó, nhân dân Hội An đã từng bước vượt qua khó khăn, tiêu diệt được giặc đói, giặc dốt, xây dựng đời sống văn hóa mới.
Trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ cứu nước, nhất là giai đoạn 1964 - 1968, Đội biệt động thành phố Hội An là một trong những lực lượng quan trọng hợp lực cùng các lực lượng đấu tranh khác ở Hội An liên tục tấn công địch, gây cho chúng nhiều tổn thất nặng nề, qua đó góp phần tạo nên thế và lực cho phong trào đấu tranh cách mạng ở Hội An tiến lên giành thắng lợi cuối cùng vào mùa xuân lịch sử năm 1975.
Tập tục thờ đức Khổng Tử từ lâu đã phổ biến ở một số nước Đông Nam Á, trong đó có Việt Nam. Theo “Bách khoa toàn thư Wikipedia” và các tài liệu ghi chép ở các Văn miếu Quốc tử giám Hà Nội, Huế... thì “Văn miếu” còn được gọi là “Khổng Tử miếu”, “Văn Thánh miếu”, “Phu tử miếu”... được xây dựng để thờ Văn Tuyên Vương - Văn thánh Khổng Tử và phối thờ các bậc hiền tài của Nho học cũng như đề cao truyền thống học hành của địa phương.
Ngày 25/8/1945, sau khi giành được chính quyền ở Tỉnh lỵ Hội An và các phủ, huyện trong Tỉnh, Ủy ban nhân dân cách mạng lâm thời tỉnh Quảng Nam tuyên bố thành lập đóng trụ sở tại Tòa sứ cũ Hội An. Tỉnh ủy Quảng Nam cũng chuyển cơ quan từ Duy Xuyên về Hội An. Hội An lúc này trở thành trung tâm chính trị của tỉnh Quảng Nam.
Chùa Vạn Đức là một trong những ngôi chùa lớn thuộc Thiền Phái Lâm Tế Chúc Thánh ở Hội An. Chùa do thiền sư Minh Lượng khai sơn. Thiền sư Minh Lượng sinh năm Bính Dần, 1626 tại huyện Triều Dương, phủ Triều Châu, tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc. Từ nhỏ, thiền sư xuất gia theo học Hòa thượng Nguyên Thiều và đắc đạo với pháp danh Minh Lượng, tự Nguyệt Ân, hiệu Thành Đẳng, nối pháp đời 34 dòng Lâm Tế Chúc Thánh.
Vào thế kỷ XVII, với vai trò là trung tâm thương mại quốc tế sầm uất, Hội An không chỉ là nơi diễn ra sôi nổi nhiều hoạt động kinh tế nội - ngoại thương mà còn là nơi hội nhập, giao lưu văn hóa đa chiều hết sức mạnh mẽ. Một trong những kết quả nổi bật của quá trình giao lưu hội nhập văn hoá Đông - Tây tại Hội An trong giai đoạn này đó là đã góp phần quyết định trong việc hình thành chữ quốc ngữ.
Miếu ấp Đồng Nà hiện đang toạ lạc trong khu dân cư của Tổ 11, thôn Đồng Nà, thuộc xã Cẩm Hà, cách trụ sở UBND xã Cẩm Hà khoảng chừng 1km về hướng Đông Bắc.
Trong thế kỷ XVII, XVIII đã có nhiều người nước ngoài đến với Hội An đóng góp vào sự phát triển thương mại, truyền giáo… của vùng đất cảng thị quốc tế này vào những thế kỷ XVII, XVIII.
Nguyễn Phúc Chu là con trai trưởng của chúa Nguyễn Phúc Thái (1650 - 1691) và vương phi Tống Thị Lĩnh. Quê gốc của Ông ở làng Gia Miêu, huyện Tống Sơn, tỉnh Thanh Hoá (nay là xã Hà Long, huyện Hà Trung, tỉnh Thanh Hoá).
Cùng với một số loại hình khác như đình, miếu, giếng, nhà thờ tộc, …, mộ cũng là một trong những loại hình góp phần làm phong phú, đa dạng di tích ở Hội An.
Với vị trí là vùng đất “Hội thủy, hội nhân” nên Hội An trở thành nơi “Hội tụ văn hóa vô cùng đa dạng và độc đáo”. Tính đa dạng, độc đáo đó được thể hiện ở nhiều thành tố của di sản văn hóa vật thể và phi vật thể ở Hội An.
Cẩm Thanh là xã vùng ven biển, nằm cách trung tâm thành phố Hội An chừng 3km về phía Đông Nam. Theo số liệu năm 2003, Cẩm Thanh có tổng diện tích tự nhiên là 879,51ha, dân số khoảng 6.574 người, chia thành 8 thôn.
"Đồ ăn thức uống" ở phố cổ Hội An nhiều không kể hết, ngoài những món ăn đặc sản mang tính phố thị như cao lầu, hoành thánh, bánh bao bánh vạc ... còn có nhiều món ăn dân dã nhưng không kém phần hấp dẫn và ngon miệng đó là mỳ Quảng, bánh bèo, bánh xèo, hến trộn, bánh tráng đập, chè bắp, đậu hủ v.v...
Ngôi nhà số 108 đường Nguyễn Thái Học, phường Minh An, thành phố Hội An hiện nay là di tích loại I, thuộc loại hình nhà phố, mang phong cách kiến trúc Pháp nằm trong Khu phố cổ Hội An. Nơi đây không đơn thuần là di tích có giá trị về mặt kiến trúc mà còn có giá trị về mặt lịch sử.
Trong vài thế kỷ trước, Hội An là nơi tụ cư của nhiều dân tộc: Việt - Chăm - Hoa - Nhật, mỗi dân tộc có một nét văn hoá đặc trưng riêng, tạo nên vùng đất Hội An với nhiều lễ hội, lễ nghi truyền thống độc đáo. Trong đó, lễ rước Long Chu là một sinh hoạt văn hoá tín ngưỡng dân gian được bảo tồn, lưu truyền đến hiện nay cùng với nhiều loại hình di sản văn hoá phi vật thể khác có sức thu hút mạnh mẽ đối với du khách khi đến Hội An.